XUNG ĐỘT LỄ NGHI
(tặng L & T)
Lễ cưới giữa gia đình chị là người Hoa, còn anh là con trai Bắc.
Nghe nói trong ngày rước dâu đã xảy ra điều không như ý.
Theo thông lệ, lễ nghi rước dâu của người Hoa gồm có 5 lần vái lạy theo đúng thứ tự (thứ tự thế nào là tùy cách của mỗi gia đình). Nhà chị mỗi vị cầu khẩn ở một nơi, tầng trệt, lầu 2, lần 4, lầu 1… Xe hoa đến lúc 9h sáng, lễ nghi đã xong kịp đâu mà cô dâu thì phờ cả người, lê từng bước sắp xỉu, chuông đồng hồ reng 10h00, nhà trai tất tả lục tục ra về, cho kịp về đến nhà vào giờ thiêng (11h đúng).
Thế là bỏ qua một chi tiết lễ, lỡ mất cả phần quay phim chụp hình. Bố mẹ nhà gái giận dỗi, bực dọc, gầm gừ trong ngày cưới con gái của chính mình. Chị buồn thiu, mệt mỏi và kiệt sức. Nhà anh ông cụ cũng đang căng thẳng, lễ nghi gì mà lắm thế không biết, lỡ huốt giờ lành thì sao! Anh chị nhìn nhau không nói được lời nào!
Tôi biết khi chuyện đã rồi, và đó cũng ngoài tầm với, vì không nằm trong phần manage của Confetti. Thấy buồn cho chị! Tôi trách người lớn sao ích kỷ, vì chút lễ nghi mà làm bận lòng đôi vợ chồng trẻ. Họ đáng được hơn thế trong ngày vui của chính mình. Lể nghi sinh ra để làm mọi chuyện trở nên linh thiêng và đáng nhớ, chứ không phải để ngày vui có một giọt nước mắt.
Come on, các bậc cha mẹ, hãy hiểu cho con mình, hãy nhìn họ như những người trưởng thành, chứ không phải như một đứa trẻ lên ba!
Họ đã lớn, đã biết yêu thương, và nay sắp sống cuộc sống của riêng mình. Hãy nghĩ tới những ngày họ sẽ xa nhà, và yêu thương họ hơn, bằng lòng bao dung và sự thấu hiểu chân tình.
Please!